Chúng ta yêu nhau vào mùa thu
Em, tôi chưa bao giờ quên rằng mùa thu là mùa em yêu nhất. Ngày ấy, em xao xuyến, không nói nên lời khi tôi nắm chặt tay em và khẽ nói lời yêu.
Ngày ấy, em ngây thơ lang thang trên những con phố dài trải đầy hoa điệp vàng và nắng rơi rơi.
Ngày ấy, em chạy trên những con phố tràn trề mùi hương hoa sữa. Em nói, mùa thu là mùa của hoa sữa. Hoa sữa trắng xanh, li ti hình sao, nở thành từng chùm tỏa hương thơm nồng nàn.
Ngày ấy, em xôn xao trong những chiều thu có ánh nắng vàng và nhoẻn cười dưới những cơn mưa đầu thu bất chợt khi đứng chờ xe, tôi không quên được nụ cười trong veo ấy.
Ngày ấy, em gặp nắng cũng ốm, gặp mưa cũng ốm, nhưng chưa bao giờ em nói bận mà từ chối một cuộc hẹn hò nào.
Ngày ấy, dù trời có mưa, em vẫn cố bất chấp tất cả để được nhìn thấy tôi bình an xuất hiện trên sân bay.
Ngày ấy, em nhìn tôi rồi òa khóc. Em hỏi rằng vì sao lại nói với em rằng tôi không quay về nữa.
Ngày ấy, em nắm tay tôi, đi trên những con phố dài xanh lá, đầy hoa rơi rơi và ngập đầy nước mỗi khi mưa rào.
Trong những ngày tháng tôi bù đầu vào công việc, và em phải chịu đựng nỗi cô đơn ròng rã một mình, em đi lang thang trên những con phố quen và chụp lại từng bức ảnh, em nói rằng, em chụp ảnh lại vì những con phố ấy đều in dấu hình bóng của tôi.
Và nếu không có mùa thu năm ấy, chắc người con gái của tôi vẫn là một cô sinh viên vui tươi trên giảng đường, không phải là một bệnh nhân bất lực với đôi chân vĩnh viễn không thể đi lại. Một chiếc xe đã vô tình đâm vào em, khi em đang đứng trên vỉa hè và đôi tay còn cầm chiếc máy ảnh.
Và nếu không có mùa thu năm ấy, chắc gì em đã nói xa tôi, đã cầm tay tôi và vồn vã nói lời xa tôi trong khi tim em uất nghẹn và tôi cũng không còn cảm thấy tồn tại chút gì gọi là không khí trong nang phổi.
Và nếu không có mùa thu năm ấy, chắc gì tôi đã rũ bỏ hết công việc mà nhận ra được điều quan trọng nhất và tôi đang đánh mất dần.
Và nếu không có mùa thu năm ấy, chắc gì tôi đã ở bên em ngày đêm, tập dần cho em những bước đi trong cơn đau, chắc gì tôi đã bảo lòng mình.“ Hãy làm tất cả, hãy để mùa thu trong em đong đầy”.
Được nhìn thấy em cười mà nước mắt cứ long lanh chảy làm cho tim tôi càng bồi hồi và yêu em đến khắc khoải.
Và nếu không có mùa thu năm ấy, chắc gì tôi đã nhận ra được rằng em yêu tôi đến thế, và tôi cần có em đến thế.
Mùa thu ấy càng xanh tươi và đẹp, bởi đó là mùa mà đôi ta yêu nhau, lạc mất nhau, rồi lại tìm thấy nhau.
Và em có biết không, mùa thu nào mà ta bên nhau, ấy là mùa thu đẹp nhất.