Hãy cười lên anh để em cảm thấy hạnh phúc
Hãy cười lên anh nhé... để kẻ đến sau là em còn cảm thấy hạnh phúc !
~~~~~~~~~
Những chiếc là cuối thu đang dần héo úa rơi rụng theo từng đợt gió, cái cảm giác lạnh lẽo trống vắng của Ely bao giờ cũng hiện rõ trên gương mặt non nớt đầy mộng mơ của nó. Làm sao khi đã mới yêu mà đã vướng phải tình yêu đầy phức tạp như thế.
Nó yêu Ren suốt 3 năm qua, không 1 giây phút nào tình yêu đó thay đổi. Luôn hi vọng, luôn trông chờ, luôn là kẻ đứng sau dõi theo Ren người mà nó rất mực yêu thương.
Ely - là kẻ đến sau đồng thời cũng là người thay thế. Nó biết và vẫn chấp nhận.
~~~~~~~~~
Cứ như thế hai người rất vui vẻ bên nhau, ngày lại ngày trôi qua những tưởng tình yêu Ren dành cho Lina đã không còn và bắt đầu dành tình cảm cho Ely. Nó rất hạnh phúc. Giấc mơ bấy lâu nay của nó đã trở thành sự thật.
....
Đến khi........
TRong lúc dọn dẹp nhà của Ren, tình cờ Ely nhìn thấy 1 chiếc hộp thật to và rất dễ thương. Ely mở ra xem, cô nhìn thấy những tấm hình của Lina trong đấy, có vẻ vẫn được cất giữ rất gọn gàng. Nó đc để ở chiếc tủ cạnh giuờng của Ren.
- Em làm gì thế?
Ely hoảng hốt giấu chiếc hợp sau lưng.
- Đưa anh xem, giấu cái gì thế?
Ren giật tay nó ra và nhìn thấy chiếc hộp có hình của Lina trong đó.
- Sao em thấy được nó. Ren tỏ vẻ tức giận.
- Thì tại em thấy ngăn kéo của anh không khoá, thấy chiếc hộp đẹp quá em mở ra xem thôi mà.
- Lần sao đừng tuỳ tiện đọng vào ngăn kéo của a. Tránh ra đi.
Ren xô nó ra 1 phía, nó thẩn thờ vì hành động đó. Nó bước thẳng ra về, Trên đường đi nó luôn suy nghĩ những chuyện lúc nãi. Thì ra Ren vẫn chưa quên được Lina. Nó buồn bã, bước vào nhà. Nó nằm ịch xuống giường. Quẳng chiếc túi xách qua 1 bên. Nó ôm con Gấu bông to tướng của Ren tặng cho nó và nói vớ vẫn.
- Sao lại tức giận như thế chứ, chỉ là mở ra xem sao thôi làm gì mà quá lên như thế chứ? Lina vẫn quan trọng như thế sao " vừa nói nó vừa ngắt nhéo con gấu.
Đt báo tin nhắn.
Là của Ren : " Này, xin lỗi nhé. anh hơi nóng tính ".
Nó rep : " Đến bao giờ em mới là người yêu của anh đúng nghĩa vậy?, hay mãi mãi vẫn là người thay thế ".
Ren : " những tấm hình đó thì nói lên được gì? "
Ely : " nó nói lên anh vẫn nhớ đến Lina? chưa đủ sao? còn được cất giữ cẩn thận như thế, còn cuốn album ảnh của em sao anh không giữ cẩn thận mà quẳng nó lung tung như vậy?"
Ren : " đủ rồi, từ lúc nào em biết ghanh ghét vậy "
Ely : " em luôn ghanh ghét như thế chỉ là không nói ra thôi, anh thì cò bận tâm gì tới e"
Ren : " anh mệt mỏi khi phải giải thích lắm em biết không? nghi4 sao thì nghĩ, chào em ".
Ely bực tức nó đập mạnh cái dt xuống giường, rồi lại suy nghĩ vẫn vơ......
-------------
Ren đang xem lại đoạn phim mà Lina đang nấu ăn, rồi bỗng cười thầm một mình. Thực chất anh vẫn chưa quên.
Dt đang reo. 1 số lạ.
- Alo?
-.........
- Alo ai đấy?
-....
- Alo????
-....
- Alo? giở trò à? tôi cúp máy nhé.
Ren cúp máy. quẳng dt đi. dt lại reo lên, Ren chần chừ ấn nút nghe nhưg không nói gì.
- Là em, Lina đây.......
Ren im lặng, hơi bất ngờ.
- E.....e muốn gặp a.
- Vì sao?
- em nhớ anh nhiều lắm, cho em gặp anh nhé.
-......... lam` gi`?
- E.......
Ren cúp máy.........A quẳng dt sang 1 bên.
Chẳng hiểu vì sao cô ấy lại gọi cho mình vào lúc này.
Ely đã đến từ lúc nào, nó nhìn thấy đoạn phim với những hình ảnh của Lina đang nhí nhãnh dưới bếp, nó khẻ kéo nhẹ cánh cửa định bước ra về nhưng đã kịp bị Ren phát hiện. Ren tắt vội Tivi.
- em đến lúc nào thế?
- em chợt nhớ ra em đang có việc, em về nhé.
- Này, mới đến mà đi rồi sao. Ely........Ely...........
Con nhỏ này, lại giận rồi......
Ren thở dài 1 hơi.
1 ngày, rồi hai ngày. 1 tháng nó không đến tìm Ren. Nó mệt mỏi, nó muốn dừng lại. Nó quyết định đến tìm Ren 1 lần nữa để nói rõ.
1 tháng nay Ely không đến tìm Ren. Không hiểu sao anh lại cảm thấy khó chịu trong lòng nhiều như thế, nụ cười của ely cứ hiện lên trong đầu a, có lẽ anh đang nhớ nó. " không đến cũng tốt, chẳng bị ai làm phiền ". anh xoá sạch những suy nghĩ của mình về Ely nhưng không được. " cô ấy hết yêu mình rồi sao? ". " thôi kệ, cũng tốt thôi, cái con người phiền phức đó ".
Reng.... reng........
- Hôm nay còn bấm cả chuông nữa cơ? Này, con nhỏ kia, rãnh quá há......
Ren bất ngờ khi người trước mặt mình không phải Ely mà là 1 người con gái với mái tóc dài đen mượt cùng nụ cười thật tươi rất thân quen. Là Lina.
- Ko định mời em vào sao?
- Đến đây làm gì?
- em muốn gặp anh thôi.
Ren bước vào nhà
- cứ tự nhiên đi.
- anh vẫn như thế voi' em sao?
- Nếu đến đây là vì xem nhau như bạn bè lâu ngày không gặp thì anh sẽ rất hoan nghênh, còn nếu vì chuyện khác thì phiền em về cho.
- Nhìn thấy anh vẫn khoẻ em rất vui.
-.........e cũng thế chứ?
- Vâng em vẫn khoẻ.
A không ngờ người trước mặt anh bây giờ là Lina, người con gái anh rất mực yêu thương. Lina có vẻ gầy hơn trước, gương mặt luôn thoáng buồn của cô luôn hiện rõ như thế nhưng lúc nào cũng cười thật tươi như đang che giấu điều gì ấy.
- Mọi thứ trong nhà vẫn như xưa anh nhỉ?
- Ừ.
- em có thể đi xung quanh được chứ?
- em cứ tự nhiên.......
Thật không thể tin nỗi người con gái nhìn vào những tưởng rất yếu đuối,tưởng
rằng khi yêu là sẽ luôn phụ thuộc vào người mình yêu vậy mà lại biết đến phản bội. Ren cảm thấy thật xa lạ với người con gái ấy.
Hai người ra ban công và nói chuyện với nhau thật lâu.
- em còn nhớ trước kia anh hay kể chuyện cho em nghe ở nơi đây nhưng lần nào cũng chưa hết câu chuyện thì em đã ngủ trong lòng anh lúc nào không biết.
-.........Ren im lang. không noi' gi`
- em vẫn luôn nhớ những kỉ niệm đó.
-......... Thế hả? anh tưởng người phản bội là không biết nhớ.
- Ren à, anh vẫn chưa quên được sao?
- anh đã quên đấy chứ, quên tất cả.
- Nhìn vào mắt a, em biết k phải như thế.
- Thế em nghĩ em là ai? Người phản bội thì có gì để nhớ chứ?
- Thời gian em yêu a, đủ để em hiểu con người anh thế nào mà. Nếu không sao anh còn giữ cách trang trí của trong nhà a, còn cuốn phim đó nữa và cả những món quà thân quen của em cứ thấp thoáng đâu đó, cả chậu hoa kia lẽ ra bây giờ chúng phải héo úa nhưng vẫn được anh chăm sóc rất tươi tốt.
- Những điều đó thì nói lên được anh vẫn nhớ em sao?
- Vậy sao anh giữ chúng làm gì. Ren à em muốn nói. em vẫn yêu a. em đến đây chỉ để muốn anh biết điều đó.
- Vậy lý do gì em đến với người ta.
- E.... là do em lúc đó nhất thời thoi anh ak`....
- em không cần nói đâu? Sao? Người ta không tốt với em như anh nên mới quay về đây đúng không? vì em luôn xem anh là thằng ngốc nên cần thì tìm đến không cần thì bỏ mặc. Đúng không? Hay là không đáp ứng được cho nó nên bị nó đá rồi. Ren mất bình tĩnh.
- A.......
- Tôi thế nào? em nghĩ mình là ai? đến đây và nói như vậy thì tình xưa sẽ quay về sao? tôi từng là một thằng ngu trong mắt em 1 lần rồi sẽ không có lần thứ 2 đâu.
- em yêu a, điều đó là thật, anh có thể không tin....nhưng e.......
- Đủ rồi, tôi đã nói chuyện xưa không nhắc, em về đi, biến khỏi mắt tôi ngay đi.
Ren quay lưng đi.
Lina bắt đầu thút thít.
Cô chạy đến ôm lấy Ren. cô nức nỡ.... Sự yếu đuối của Lina bao h cũng làm Ren phải mềm lòng. anh nhận thấy những lời nói của mình thật quá đáng. Đôi bàn tay rắn chắc đang buông thõng dần dần ôm chặt lấy thân hình nhò bé, mãnh mai. Lina đặt lên môi anh nụ hôn, Ren lãng tránh nhưng Lina bất ngờ hôn tới tấp. Ren chợt nhìn thấy Ely đang đứng phía sau cánh cửa. Ko may thật rồi, Ely đã thấy hết rồi. Ren hoảng hốt đẩy vội Lina ra khỏi mình, bỏ mặc cho ánh mắt ngơ ngác của Lina và đuổi theo Ely. Ely đã chạy đi khá xa, Ren tìm khoắp đoạn đường cũng không tìm thấy. anh quay về nhà trong tâm trạng ngơ ngác.
Ngồi phịt xuống ghế sofa Ren dường như muốn nổ tung đầu óc. Lina vẫn ở đó.
- Cô ấy là bạn gái a?
Ren ngước ánh mắt lên nhìn Lina. anh không nói gì. Thở dài ngao ngán.
- Đến được nhà a, cô ấy chắc hẳn là người quan trọng.
- Khuya rồi, anh đưa em về nhé.
- Ko cần, em tự về được mà. Xin lỗi vì em đã làm cô ấy hiểu lầm.
- Ko sao.
- Mình vẫn là bạn anh nhé.
- Ừ.
- em về đây, chào a.
Lina bước ra về.
Ren như muốn phát điên lên, anh cầm dt và gọi cho ely liên tục nhưng nó không bắt máy, đã hơn một giờ sáng nhưng Ren vẫn không tài nào ngủ được, cứ nằm trằn trọc suốt đêm, đến bây giờ anh mới cảm thấy Ely quan trọng với mình như thế
" mình yêu cô ta rồi sao? "
... Hiện giờ đây trong đầu Ren chỉ có những hình ảnh của Ely, anh cảm thấy mình như đang đảo lộn, anh nhớ Ely, không thể nào phủ nhận điều đó được.........
......
Ely đã suốt đêm không về nhà nó đi lang thang hết con đường này đến con đường khác. Đôi mắt ngẩn ngơ như người mất hồn, đến bây giờ chắc không có gì để nó còn có thể điếm xỉa tới nữa. Nó dừng lại bên lề và ngồi xuống, buông chiếc túi xách ra, nó nhìn về nơi có những con sóng đang gợn lên, xuống, giọt nước mắt chực trào ra. Đây là lần thứ bao nhiêu nó khóc vì Ren nó cũng không biết. Nó đưa đôi tay bóp chặt lồng ngực như muốn tự nhắc nhở bản thân mình thôi không đau đớn nữa, đôi môi nó cắn chặt đến rướm máu. Những tưởng Ren đã bắt đầu yêu nó nhưng hoá ra giấc mơ thì mãi mãi cũng chỉ là giấc mơ. Đã suốt 3 năm qua, nó bỏ mặc tất cả chỉ để chạy theo 1 tình yêu, suốt 3 năm cam chịu và không ngừng cố gắng để có được tình yêu của Ren, suốt 3 năm chấp nhận làm cái bóng của 1 người. Để rồi nó thấy, nó mãi mãi chỉ là 1 đứa ngốc nghếch. Nó mệt mỏi, nó muốn từ bỏ... " Ren à, từ nay sẽ không ai làm phiền anh nữa đâu. Người thay thế này đã biết thế nào là mệt mỏi rồi, em buông anh ra thôi"
.
Ren thức trắng suốt đêm, đến khi không chịu nỗi nữa anh đến nhà Ely nhung van~ không tìm thấy nó, vẫn là những cuộc gọi nhưng nó không nghe máy, Ren tìm ở những nơi nó thường đến, hỏi thăm bạn bè thân thiết of nó nhưng cũng chẳng ai biết nó đang ở đâu.
------------------------
Ren trở về nhà nhưng trong lòng vẫn không ngớt những lo lắng, bất an, anh
nằm xuống giường..........đầu óc mãi suy nghĩ về nó " em có biết tôi lo cho em lắm không? em đang ở đâu vậy, đồ ngốc???? "....
Ren lấy trong ngăn tủ ra chiếc hộp hôm đó, lật lại những tấm hình của Lina, anh cảm thấy người trong ảnh với anh bây giờ sao xa lạ quá, anh chẳng còn cảm giác gì khi nhìn thấy cô ta. Ánh mắt, bờ môi và mái tóc dài mà anh từng rất yêu cả nụ cười tươi kia nữa. Chẳng còn lấy 1 chút cảm xúc.
A để chiếc hộp vào 1 cái thùng thật to và đem tất cả những hình ảnh của Lina, những cuộn phim, những món quà và chậu hoa kia đi đốt sạch sẽ.....
Ren lại cầm dt và tiếp tục gọi cho Ely, một cuộc rồi hai cuộc. Nó bắt máy. Ren vui mừng, hớn hỡ........
- Nhỏ kia, mất tích đi đâu vậy? có biết đây là cuộc gọi thứ bao nhiêu rồi không, rồi tn nữa sao không trả lời hả?
-...... đầu dây bên kia im lặng.
- Này? em nói gì đi? E........ sao thế? anh muốn gặp e, nghe rõ chưa, anh muốn gặp em đó.
-.........
- em sao thế? Xuất hiện trước mặt anh ngay đi được không?... Ely, cái con nhỏ này?........... được rồi, anh đã đem tất cả những quà cáp, thư từ, hình ảnh của Lina đem đốt sạch sẽ hết rồi, em hài lòng chưa......... em đến đây mà xem này........ đừng giận anh nữa nhé...... anh lo em lắm đấy?
-...... anh thôi ngay đi giọng ely thì thầm trong dt........
- Chịu nói chuyện rồi à? em định mất tích với anh sao?
- Ren à........... em mệt mỏi rồi, em mệt lắm. mình dừng lại anh nhé. em không muốn thay thế ai nữa cả. Kết thúc nha a. Ely như không quan tâm đến những gì Ren nói..........
- E......... em sao thế?
- Tút. tút..........
- Alo? này? Ely.. em sao thế? alo?..........
" Dừng lại sao? mệt mỏi sao?cô ta đang làm cái quái gì thế? Đến giờ phút này rồi thì muốn dừng lại sao? cô nghĩ tôi sẽ để cho cô làm như thế sao?....... sao mọi thứ lại đảo lộn thế này chứ?"
Ren bật dậy đạp đổ mọi thứ trên bàn, chân đá thật mạnh vào cạnh ghế.
- Aiiiiiiiiii xì...... sao lại đau thế chứ????......
Ko phải chân đau, mà là tim đau.... ^^
Đã 5 tháng rồi, kể từ hôm đó không 1 tin nhắn, không một cuộc gọi, không 1 tin tức của Ely........... 5 tháng trôi qua, ngày nào Ren cũng đến tìm Ely, hỏi thăm tin tức nhưng những người bạn của Ely chỉ biết nó đã đi xa 1 thời gian. 5 tháng qua người ở bên Ren, chăm sóc cho Ren là Lina, anh luôn từ chối những yêu thương và quan tâm của Lina nhưng cô ấy vẫn ở cạnh Ren mọi lúc.
" Giờ thì anh đã can đảm để rời xa em rồi, đừng khóc nhé em người ơi........" Dt reo lên, anh vội bắt máy. Lại là Lina..
- Alo.....
- Dạo phố nhé..........
- anh mệt lắm, hôm khác nhé..........
- em buồn lắm.......... em muốn gặp a...
Thế là Ren cũng không thể từ chối, Lina đối với anh bây giờ như một con chim non cần được che chở....
- Lâu rồi mình mới cùng nhau đi dạo như thế này.........
Ren mỉm cười không nói gì
Lina nắm chặt tay Ren.
- Ước gì trước kia em không sai lầm như thế thì có lẽ...........
- em đừng nói chuyện đó nữa, qua rồi...........
- Ừ, đã qua rồi........ nhưng bây giờ đây em mới thấy anh quan trọng với em lắm.
- Lina à.........
- em hiểu, anh yêu người khác? Người con gái đó là cô gái hôm đó đúng không?
-...........
- em thật sự rất hối hận...... em rất hối hận, vì chính em là người đẩy anh về phía người ta...... để bây giờ........
- Ko ai có lỗi cả, người ta chỉ làm theo điều con tim mình muốn. Một năm trước là em đã làm theo con tim mình thôi, nếu là anh khi anh không còn cảm thấy yêu 1 người anh cũng sẽ buông tay, như trước kia em đã buông tay a, em không cần phải hối hận hay cảm thấy có lỗi vì anh cảm thấy những điều đó rất vô ích, chúng không cần thiết nữa. Chúng ta cần có cuộc sống mới em à.........
- Có thật là anh hết yêu em không?
- Bây giờ đây anh có thể nhìn vào mắt em mà nói. A...... chỉ xem em như một người bạn....
Lina ngập ngừng, cô chẳng nói gì cố gắng không để giọt nước mắt trào ra. Lina mỉm cười.
- Vậy mà em nghĩ rằng anh vẫn yêu duy nhất 1 mình e.......
- anh cũng từng nghĩ như thế. Nhưng em biết không? không ai biết trước được mọi chuyện trong tương lai em à........
Lina cúi mặt chẳng nói thêm lời nào. cô bước đi tiếp, hai người dạo quanh con phố, chẳng nói gì thêm. Mỗi người nhìn một phía........
Giữa phố xá đông đúc, Ren bắt gặp 1 ánh mắt thật thân quen, ánh mắt biết cuời. Một người con gái rất quen đang trước mắt a. Ren cố nhìn thật kĩ giữa đám người đông đúc. Bên cạnh người con gái ấy là 1 chàng trai cao, to. Hai người đang siết lấy tay nhau, cô gái không ngừng nhảy lung tung còn chàng trai thì luôn nhìn theo và mỉm cười. Là Ely.
Rồi cái gì đến cũng sẽ đến. 4 người chạm mặt nhau. Đây là lần đầu tiên Ren gặp lại Ely sau 5 tháng.
Họ dừng lại trước mắt nhau.
- Ely...... Ren thì thầm.
đôi bàn tay người con trai ấy hơn, nó cúi đầu chào.
- Dạo phố sao? Lâu rồi không gặp nhau nhỉ?
Ren đứng đơ người ra nhìn nó không chớp mắt. Bỗng 1 giọng nói.
- Chào thằng em trai cứng đầu..... gặp anh mà không chào à?
Ren bây giờ mới đưa mắt nhìn sang người con trai đó.
- Tom....... Ren bất ngờ
- anh mới về 2 ngày nay, định đến tìm em đây này.
Người con trai kia là Tom, anh họ của Ren.
Lina chào Tom.
- Lâu rồi không gặp a.
- Hai đứa cũng lâu thật đấy. Định khi nào sẽ cưới đây. Tom đùa
- Tụi em chỉ là.
Ely chen vào,Quay sang nhéo vai Tom.
- anh lo cho anh đi kìa. The' mọi người đã quen nhau hết rồi? mình cùng ăn tối luôn nhé. Ely mỉm cười.
Ren cảm thấy Ely như 1 người khác. anh đứng thừ người ra trong suốt buổi trò chuyện.
4 người chọn một quán ăn gần đó. Ren vẫn chưa hết bất ngờ vì những gì đang xảy ra. anh bước đi chậm rãi. Lina đi chậm lại chờ Ren.
- anh sao thế? gặp lại bạn gái cũ trong tình huống khó lường quá hả?
- A........... không sao.........
......
Họ bước vào quán ăn...........
Ren không ngờ người đang ngồi trước mặt mình là Ely. Những câu hỏi cứ hiện lên trong đầu a. " cô ta và Tom là người yêu của nhau sao? "
Ren lấy lại bình tĩnh nhìn Tom.
- Hai người......... yêu nhau sao?
Tom cười to..
Ely vội kéo tay Tom sát vào người mình.
- Đúng vậy. Tụi em là người yêu của nhau? xứng đôi chứ?
Mặc cho ánh mắt của Tom đang ngơ ngác.
Ely nhìn Tom như ra hiệu.
- Ừ.. tụi anh...... quen nhau..........Tom ngập ngừng....
- Hai người có vẻ hạnh phúc quá nhỉ? Ren lạnh lùng.
- Hihi. Đương nhiên rồi. Mà em và Lina định khi nào sẽ cưới???? hai đứa quen nhau cũng lâu rồi
Lina liếc mắt nhìn sang Ren.
- Tụi e..... giờ là bạn bè thôi?
- Vậy ra nãy giờ anh hiểu lầm rồi? anh tưởng hai đứa..
Ren mỉm cười.
- Chỉ là đi dạo phố cùng nhau thôi. Ren đưa mắt nhìn Ely.
Ely nhìn sang hướng khác khi thấy Ren chợt quay sang nhìn mình.
- Tụi em chỉ là bạn thôi ạ. Lina cười nhạt.........
- Ờ, thôi đồ ăn ra rôi, mọi người ăn đi....
Bữa ăn tối của những người lâu không gặp trôi qua thật êm ả, nhưng trong lúc đó họ đều tự đặt ra câu hỏi cho mình. Có gì đấy thật khó hiểu trong buổi gặp nhau ngày hôm nay.........
...........
Ely bước xuống xe
- Chào a, em vào nhà nhé. Nó vẫy tay chào Tom.
- Khoan đã, Ely này......
Ely dừng lại, nó biết Tom muốn nói điều gì với nó
- Sao ạ?
- Vì sao lúc nãy em lại nói anh là bạn trai e?
- anh không muốn hả? thì chỉ là tạm thời trước mặt họ thôi mà, khó chịu lắm sao?
- Ko. Đương nhiên anh không thấy khó chịu, anh còn rất muốn nhưng không phải muốn khi ở trước mặt họ mà thôi. Chẳng khác nào đang đóng kịch.
-
- em và Ren hai người đã xảy ra chuyện gì sao?
- Làm gì có chứ? thôi em vào nhà nhé. Rồi sẽ có lúc em kể cho anh nghe chuyện này mà. Khuya rồi, anh về đi Oa..... buồn ngủ quá đi... Nó đẩy Tom vào xe.. anh về đi nhé. Bye bye..
Tom chẳng hiểu gì.
- Chào e, anh về nhé...........
Sau khi đưa Lina về nhà, chưa kịp nói 1 câu tạm biệt Ren đã phóng xe đi mất. Ren không về nhà, anh chạy quanh con phố rồi dừng lại trước 1 ngôi nhà. " Sao mình lại đi đến đây làm gì chứ ".. Đó là nhà của Ely.
Ren bước xuống xe, Ngước nhìn lên phòng Ely, đèn vẫn sáng. anh lấy dt ra bấm gọi cho Ely.
Ely đang nằm mệt mỏi, nó nghĩ về những chuyện lúc nãy. Dt đang reo.. Là Ren. Ely chần chừ bấm nghe. Cô tỏ ra thật bình thản.
-..........
- A......... anh muốn gặp e.
- Khuya rồi, em không ra ngoài được.
- anh đang ở ngay nhà em này. Xuống gặp anh nhé.
Ely bước xún giường, nó kéo tấm màn sang 1 bên, nó nhìn thấy Ren đang đứng dưới nhà.
- anh đến đây làm gì?
- Cho anh gặp em được không? xin e..
-.
- được không e?
- Có chuyện gì anh cứ nói đi.
- em xuống nhà đi, anh có rất nhiều chuyện muốn nói.
- Ko được..........
- Vậy anh sẽ chờ..
- được thôi. chờ đi. Tút tút.........
Nó cúp máy, " để khôngi anh chờ đến bao giờ ".......... Nó nằm ịch xuống giường nhìn con Gấu bông mà Ren đã tặng " anh có biết rằng anh đáng ghét lắm không?, sao anh không cho tôi được quên anh chứ, đồ đáng ghét ". Nó đập đập vào con gấu. " tôi ghét a, tôi ghét anh lắm ".....
Đã 2 tiếng trôi qua. Nó ngó xuống nhà. Ren vẫn đứng đó, hai tay anh xoa xoa vì tiết trời lạnh lẽo. Ren đi qua đi lại, đôi mắt luôn ngước
nhìn lên phía Ely. Ely gọi cho nó.
- Về đi, khuya lắm rồi.....
- anh sẽ chờ cho tới khi em chịu gặp a.....
-.......
- Xin e......... cho anh gặp em 1 lần thôi nhé. Ely à.......
- 15 phút? 15 phút thôi đó.
- Okay, em xún ngay nhé. Ren mừng rỡ
..........
- anh muốn nói gì thì nói nhanh đi.
- Đừng nói kiểu lạnh lùng đó được không?
- Là sao? Chẳng phải trước kia anh hay như thế sao? học hỏi anh thôi.
- Là tại a, phải không? Tại a, nên em mới trở nên như thế?
- Nhảm nhí? anh tưởng mình hay ho lắm chắc.
Ren nắm lấy tay nó..........
- Buông ra, làm gì thế? nó vùng vằng.
- A....... nhớ e....
Ely nhìn Ren, nó bất ngờ vì câu nói đó? Nó mở to đôi mắt nhìn Ren.
-Gì..... gì chứ? nhớ tôi sao........ đùa à?
- anh không đùa, em có biết mấy tháng qua anh tìm em vất vả lắm không?
- Sao tôi phải quan tâm điều đó?
- Ko cần biết em có quan tâm không? Nhưng........a nhớ e.
Ren ôm chặt lấy nó.
- Ely à, đừng như vậy với a? được không?
Ely vùng vằng đẩy REn ra khỏi mình nhưng Ren không buông.
- anh đã yêu em mất rồi. ngốc à?
Nó đứng yên cho Ren ôm chặt lấy nó, đôi tay nó buông thõng. Nó cắn chặt đôi môi mình, nước mắt nó tuôn.
- anh yêu e, anh muốn em biết điều đó. anh xin lỗi e......... anh đã làm em tổn thương quá nhiều. Xin lỗi. Ely à...
Nó bỗng đẩy Ren ra khỏi mình........... Nó nói trong tiếng khóc.
- Buông tôi ra đi anh nên biết bây giờ tôi là bạn gái của Tom. anh họ a..... anh không thấy làm như thế là hèn hạ lắm sao?
- Thế em phải hỏi lòng mình là có yêu anh ta không chứ? em thật buồn cười, em biết không? Ren tức giận.
- Buồn cười sao? Thế anh nghĩ mình hay ho lắm sao? anh là cái gì mà biết được tôi có yêu Tom hay không? Tôi yêu Tom hay không cần phải thông báo cho anh biết à.
- anh biết, em không yêu Tom, đó là cái cớ để em cho anh biết em đã quên a.
Nó lấy tay gạt nước mắt mình.
- Sao? thế bây giờ anh đến đây để nói với tôi những điều này đúng không? Để làm gì chứ? chẳng phải Lina đã quay về với anh rồi sao, cô ta chẳng phải là người con gái anh luôn ước ao sao? thế nào? Bây giờ anh muốn tôi làm gì đây? quay về để típ tục thay thế nữa, để làm con ngốc trong mắt anh à? Hay là bây giờa cảm thấy mình có được cái mình muốn thì lại bắt đầu tiếc cái mình mất sao? Người buồn cười chẳng phải là anh sao?
- anh buồn cười, đúng vậy nhưng anh biết thừa nhận tình cảm của mình, biết đối diện với cảm giác của trái tim a? còn e? sao em phải khóc chứ? Tôi đã chẳng là gì trong mắt em nữa mà, sao em phải khóc như thế.
Ely không kìm nỗi những giọt nước mắt của mình nó quay đi......
- Hết 15 phút rồi, về đi nó bước đi. Ren níu tay nó.
- anh sẽ chứng minh tình yêu của mình. Rồi có ngày anh sẽ có lại e. Ely à, em phải biết anh yêu em nhiều lắm.
Nó vứt tay Ren và bước vội lên nhà.........
- Alo?
- Dậy chưa? anh đang ở trước nhà e.
- Oa......... mới dậy thôi..... em còn bùn ngủ quá à........????
- Nhanh ra đi, anh đợi em cùng đi ăn sáng này, hôm nay dậy trể thế.
- Ok, ok đợi em tí nhé.
Tom cười, con bé này.
...
- Sao lâu thế?
- Nhanh lắm rồi đó. Thôi lên xe thôi, đi ăn thôi, đói quá..... hihi. Nó cười tít mắt.
Tom lắc đầu, phì cười khi nhìn thấy dáng vẻ không tí nết na của nó. Haha........
.
- Ăn đi nào, ăn nhiều vào, nhanh nhanh lớn nhé heo con của a.
- Hớ? ai là heo chứ?
- Hihi. thôi ăn đi, nói nhìu quá.
- Xì, ghét.........
- Sao mắt em sưng húp thế?
- Gì chứ? Có sao? chắc do hôm qua khó ngủ.
- À mà em nói em sẽ kể cho anh nghe chuyện của em và Ren mà?
Nó khựng lại.
- anh muốn biết lắm sao? Hôm nào có hứng em sẽ kể. Bây giờ đang ăn mà.
Tom không nói gì.......
.....
Reng........... Reng.......
- Ai day'?
-......
- Đến giờ mới chịu đến tìm thằng em trai này à? tưởng anh quên em luôn rồi chứ?
Tom phì cười.
- Vào đi anh em mình làm vài ly nhé.
- Ok thôi.
Hai người vừa nói chuyện vừa uống rựu. Họ nói chuyện với nhau thật lâu.. tới khi........ cuộc nói chuyện của họ tiến xa hơn.
- Ren này, em và Ely chắc từng thân nhau lắm nhỉ?
- Sao anh lại hỏi em như thế chứ?
- Nhìn thì biết ngay thôi. nếu không sao Ely lại.........
- Cô ta làm sao?
- Quả là rất thân thiết. Nếu không sao lại quan tâm Ely như thế?
- Tom này, thật ra...
- Sao? anh em mình có gì để giấu nhau sao? anh và em có bao giờ giấu nhau chuyện gì đâu?
-...... Ren không nói gì cả.
- Nếu không sao Ely lại muốn anh làm bạn trai giả của cô
ấy khi ở trước mặt e.
- Sao? anh nói cái gì? Ely và anh ngày hôm đó là đóng kịch sao?
- em không phải là giả ngốc với anh đó chứ? anh tưởng em đã nhìn ra. không ngờ......... Haha....... anh diễn cũng không tệ...........
- Thật ra em cũng từng nghĩ như thế. Nhưng em thấy hai người thật thân mật với nhau quá nên em cũng nghĩ là thật đó chứ?
- Ừ, thì ai bảo không là thật đâu? thì tình cảm của anh là thật? Nhưng Ely luôn từ chối anh đó thôi, có lẽ Ely không dành tình cảm cho a. Rất nhiều lần cô ấy từ chối anh với mỗi một lý do : Bởi vì chưa quên được người yêu cũ Bây giờ có thể anh đã biết người đó là ai rồi.
Ren đoán không sai? nhưng chẳng hiểu sao khi biết rõ ràng sự thật đó. anh lại thấy tim mình đau nhói và cảm thấy mình quá có lỗi với ELy.
- Sao chứ? anh nghĩ người đó là em sao?
-. Nhưng anh chỉ không hiểu vì sao Ely lại đối xử như thế với e.........
-.........A biết không?..........E đúng là một thằng đàn ông hèn hạ? Ren cầm ly rựu đưa qua, đưa lại trước mắt, vẻ mặt trầm ngâm. Ely là một cô gái ngốc nghếch, cô ấy thật rất ngốc vậy mà chính sự ngốc nghếch đó lại làm em yêu cô ấy say đắm. Nhưng cuộc sống này trớ trêu......... trớ trêu lắm anh biết không? Ren uống hết ly rựu đôi mắt lờ đờ.
Những câu nói trống không làm Tom không mấy hiểu.
- Nghe em nói có vẻ như em có lỗi với Ely rất nhiều nhỉ?
Ren cười, nụ cười đau đớn. im lặng vài giây.
- Thế vì sao anh yêu Ely?
-........... anh không biết, chỉ cần nhìn thấy Ely anh cảm thấy mọi băng giá trong lòng tan chảy hết, mỗi khi không gặp được cô ấy anh sẽ nhớ phát điên lên và sẽ rất rất lo lắng...........
a sẽ thật đau khi nhìn thấy cô ấy phải khóc, anh chỉ muốn cô ấy luôn luôn mỉm cười? Và không biết từ lúc nào 1 kẻ như anh chợt nhận ra " Mình yêu mất rồi "? Tom mỉm cười.
- Xem ra Ely có sức hút quá nhỉ? Làm cho người điêu hoa như anh cũng biết yêu. Ren cười to
- Nếu Ely gặp anh trước em mọi chuyện có lẽ khác.
- anh nghĩ cô ấy sẽ yêu anh nếu như gặp anh trước em sao?
- Đúng. anh tin là như thế.
- Haha........ Thật chẳng thể tin điều đó. Bởi vì người Ely yêu là em mà thôi.
- Vì sao em tự tin đến như thế.
- Bởi vì........ Ely sinh ra là dành cho e.
Cả hai bật cười
Ren nhìn ra bầu trời đầy sao ngoài kia. Lòng chợt thấy miên man và tiếc nuối điều gì đó. " anh nhớ e, Ely ".
Tom cũng thế, anh không nói gì, anh cũng nhìn ra phía những ngôi sao lấp lánh đó. " Có lẽ Ren nói đúng, Ely sinh ra là dành cho Ren. "
.....
Ren thức giấc, cảm thấy đầu mình nặng nề, khó chịu. anh chợt nhìn thấy Lina đang ngồi nhìn mình chầm chầm. Ren bật dậy, hoảng hốt.
- em đến lúc nào thế? Ren chớp chớp mắt, uể oải nhìn.
- Mới đến thôi, hôm qua anh uống rựu à?
- Ừ.
- Ngày nào cũng vậy.
-...
- Ăn sáng nhé, em có mua đồ ăn cho a.
- Ừ. Cứ để đó đi.
Ren đứng bật dậy, bước vào nhà tắm.
Lina nhìn Ren, vẻ mặt buồn bả khi thấy Ren không chút quan tâm đến mình.
..
Ren bước ra với chiếc khăn choàng trên vai.
A ăn nhanh đĩa thức ăn trên bàn như người nhịn đói nhiều ngày. Bỏ mặc cho ánh mắt của Lina nhìn anh ăn say mê.
- anh cũng có lúc đáng thương thế này sao?
Ren lãng tránh câu nói đó, anh với tay lấy chai nước uống vội.
Lina hiểu vì sao Ren lại như thế, cô nhận ra mình thật sự chẳng còn vị trí nào trong tim anh ta nữa.
- Lina này.
- Sao ạ?
- Từ nay em đừng đến nhà anh nữa?
- Vì sao?
- anh cảm ơn vì em đã ở bên cạnh anh những lúc như thế này, nhưng anh không muốn em phải mệt mỏi vì anh như thế nữa, em đừng quan tâm anh làm gì nữa....... anh muốn tốt cho em thôi......... a.....
- Ko cần nói đâu. anh nói em đừng quan tâm anh nữa. Vậy em phải làm gì đây? đứng nhìn anh như thế mãi sao? lo lắng cho anh là do em tự nguyện, em chịu được. anh không cần phải thấy áy náy. em biết? a........... anh bây giờ chỉ xem em là 1 vật dư thừa, anh chỉ biết đến người con gái đó thôi. Mỗi ngày nhìn anh với vẻ buồn rầu, ủ rủ. Tối đến thì say xỉn......... ngày nào cũng thức trắng đêm, anh nghĩ em sung sướng lắm sao? NHững lúc như thế anh có biết em đau lòng lắm không?
- Lina, a... anh xin lỗi. anh chỉ là...
- Ko cần nói nữa.......... Lina đứng vụt dậy chạy đi mất....
Ren đứng thừ người ra đó, anh ngồi phịch xuống ghế, hai tay ôm đầu, vẻ mệt mỏi. " Mình phải làm gì đây, phải làm gì đây chứ???????? "
.........
- Alo?
- Ely phải không?
- Đúng, ai đấy?
- Tôi, Lina.
-......... Li na........
- Tôi nghĩ tôi nên nói chuyện với cô? Tôi gặp cô được chứ? 8h tối nay tại ABC COFEE nhé
- Sao chị
lại muốn gặp tôi.
- Có những chuyện mà tôi nghĩ tôi và cô nên nói với nhau........
- Chuyện gì? Tôi và chị thì có gì để nói...........
- Gặp nhau sẽ biết mà, vậy nhé 8h nhé...... Tôn trọng tôi thì nên đến. Tôi đợi đấy Tút tút....
- Alo? alo?????????..
Lina đã đến trước 15 phút, gần 15 phút sau mới thấy Ely xuất hiện
- Rất vui vì cô đã đến.
- Chị có chuyện gì mún nói với tôi?
- Cô ngồi xún rồi gọi nước đi đã.
- Ko cần. Chị cứ nói nhanh đi. Tôi không dư thời gian đâu.
- Cô là cô bé ngày xưa yêu Ren say đắm, đúng không? là cô bé mà cứ bám sát lấy Ren mỗi ngày đây mà.....
- Chị gọi tôi ra là để kể chuyện ngày xưa à????
- Sao cô phải vội thế? Cô cũng biết tôi mún nói chuyện gì với cô mà?
- Chuyện gì? Lẽ ra hôm nay tôi cũng chẳng mún đến nhưng vì chị nói nếu tôn trọng chị thì hãy đến nên tôi mới đến đây đó chứ? Tôi không mún bất lịch sự thôi.
- Thật ra cô vẫn quan tâm đến Ren mà. Phải vậy không?
- Chuyện chị muốn nói với tôi lại có liên quan đến Ren sao?
- THôi được rồi, tôi vào thằng vấn đề nhé. Vì sao cô cứ lãng tránh Ren như thế? Cô có biết anh ấy vì cô mà khổ sở đến thế nào không?
- Lại chuyện gì của anh ta? sao tôi phải lãng tránh...
- Cô có biết ngày nào tôi cũng phải nhìn bộ dạng lơ ngơ như người mất hồn của anh ấy và những lúc anh ấy thức trắng đêm uống rựu say cho đến 2, 3 giờ sáng rồi mới lăn ra ngủ vì quá mệt, thỉnh thoảng lại ngồi suy nghĩ vẫn vơ. Lúc thi` cáu gắt, mất bình tĩnh. cô có biết lòng tôi khó chịu đến mức nào không? Khi chẳng biết làm gì cho anh ấy, chằng thể đến bên, an ủi, giúp anh ấy vượt qua nỗi đau.Tôi chỉ có thể đúng nhìn anh ấy phải chịu đau khổ. Cô có biết tôi..........
- Chẳng phải hai người đang rất tốt sao? sao chị lại nói những chuyện này với tôi.......
- Cô nghĩ tôi mún gặp cô lắm sao? Đó là bởi vì tôi không chịu nỗi khi nhìn thấy Ren như thế. Tôi biết chỉ có cô mới có thể giúp anh ấy trở về con người của ngày xưa..... Cô hiểu ý tôi chứ?
- Chị không yêu Ren sao? Nếu yêu anh ấy thì phải làm tất cả vì anh ấy chứ, Sao phải nhờ đến tôi. Huống hồ tôi và anh ấy có liên quan gì.
- Cô nói hay thật nhỉ? Cô nghĩ cô giấu được tình cảm của mình = những lời nói cương quyết như vậy sao? Cô có thể giấu được mọi người chứ chẳng thể qua mắt tôi, hôm đó cô cố ý nói Tom là bạn trai mình, nhưng thực chất không phải như thế, cô không giỏi diễn kịch chút nào. CÔ ngốc lắm Ely à. Cô rất ngốc.
- Cô.......... biết sao?
- Tôi không ngốc như cô mà không biết những chuyện cỏn con đó.
- Đúng...... tôi ngốc, tôi ngốc lắm. Từ đầu cho đến cuối tôi luôn là một con ngốc. Thì đã sao chứ? Tôi vì anh ấy mà bây giờ mới thành ra thế này chưa đủ sao? Còn chị, chị lấy quyền gì nói tôi như thế. Tôi mong từ nay về sau chị đừng tìm tôi để nói mấy chuyện này nữaTôi về được rồi chứ?
- Rồi có ngày cô sẽ phải hối hận.Vì sự ngốc nghếch của chính mình.
- Dù sao người ở bên anh ấy nên là chị thì sẽ tốt hơn, chị thông minh, dịu dàng, ân cần. Còn tôi ngu xuẩn, chẳng biết cách chăm sóc người khác, tôi không dịu dàng, không giỏi giang như chị..
-Tôi không cao thượng đến nỗi đầy tình yêu mình cho người khác đâu, tôi không ngốc như cô, mà bởi vì.... tôi biếttình yêu cua~ Ren đã không thuộc về tôi nua roj`. Tôi không được như cô, biết cam chịu, biết làm tất cả cho người mình yêu. Tôi vô dụng lắm.
- Tôi........... và Ren đã chấm dứt rồi. Tôi không mún quay về như trước kia. để rồi lại mệt mỏi, đau khổ, cuộc sống của tôi bây giờ rất tốt.
- Rất tốt sao? cô chắc chứ? Cô có chắc ngày nào cô cũng vui vẻ, không nghĩ ngợi, không buồn và không khóc khi nhớ đến REn.
- Ely im lặng...... Đủ rồi, bấy nhiêu thôi nhé. Tôi về đây. Chào chị.
Nó bước nhanh ra khỏi quán.
.....
Ely bước đi mà lòng nặng trĩu? Nó nhớ lại những lời mà Lina đã nói với nó lúc nãy...... Nó chợt nghĩ đến Ren. " anh đúng là đồ ngốc, em ngốc một mình chưa đủ sao, sao anh cũng thế chứ." Nó trở về nhà thì đã 11h đêm..........
Ren đang đứng chờ nó.
- Đi đâu mà khuya thế này mới về vậy?
Nó nhìn Ren không nói gì........... Nó bước nhanh hơn, kéo cánh cửa bước vào trong.
Ren níu tay nó...
- Sao không nói gì thế?.......
......nó nhìn Ren, không nói.
- Đi với ai mà khuya thế này mới về chứ?
........... Nó vẫn im thinh ra.........
- em sao thế? bệnh à? sao ngớ người ra như thế chứ.
Nó vẫn đứng yên nhìn Ren. Giọt nước mắt nó rơi raE sao thế? tự dưng lại khóc
- Sao phải quan tâm tôi như thế???? Ely thì thầm. - anh thương hại tôi phải không? bởi vì thương hại tôi nên mới như thế đúng không?
Ren nhìn nó ngơ ngác..
- em bị điên sao? nói vớ vẫn gì thế?????????
- Đừng nhìn tôi như thế? tôi biết là anh thương hại tôi thôi. tôi biết mà, đúng không? anh nói đi..
Ren ôm nó vào lòng.
- anh không hề thương hại e... mà bởi vì anh quá yêu e.......
Nước mắt nó không ngừng rơi ra....
Nó ôm lấy Ren thật chặt.......... Nó đặt lên môi Ren 1 nụ hôn nồng nàn, nụ hôn kéo dài thật lâu giống như tất cả những gì Ely muốn nói với Ren từ bấy lâu nay đều trút hết vào nụ hôn đó.
Một lúc.......... nó đẩy Ren ra khỏi mình.
- Từ nay anh đừng đến tìm em nữa......... nghe lời em nhé
- Vi` sao?
- em vao` nha` day. anh ve` di nhe', khuya roi`...
- Này, em có điên không đấy......... Ren vẫn kéo lấy nó.
- Có buông ra không?.......... nó vứt tay Ren rồi bước vào nhà.
Ren thấy nó rất lạ lùng... Mới vừa hôn đến không thở nỗi rồi bây giờ lại như thế.
Ely bước vào trong, vừa đóng nhẹ cánh cửa lại bỗng dưng ngã xuống đất.
.......... Phịch
Ren hoảng hốt, anh chạy nhanh vào trong...........
- Ely, Ely........ em sao thế này?????.......... Ely........ đừng làm anh sợ chứ???????????...........Part 7.
Vì quá hoảng hốt trước sự việc vừa xảy ra, Ren lúng túng không pik nên làm
gì.. anh đưa Ely thật nhanh vào bệnh viện..
......
Ely đang bất tỉnh...
Ren rất lo lắng, có một vị bác sĩ đi vào và mời Ren ra ngoài để kiểm tra sức khoẻ cho ely......... 1 hồi lâu sau, bác sĩ bước ra.........
- Cô ấy.. cô ấy bị sao thế???? Ren lắp bắp đầy sợ hãi.
- Bệnh của cô ấy sẽ ngày một trầm trọng nếu mọi người không chăm sóc tốt cho cô ấy.
- Bệnh? bệnh sao???? cô ấy bệnh gì? Ren hoàn toàn hoảng loạn.
Sau khi trao đổi với bác sĩ về bệnh tình của Ely, Ren hoàn toàn rất bất ngờ.
Đầu óc anh như bị đảo lộn, cô ấy bị ung thư di căn.......... Bác sĩ cho biết Ely chỉ còn duy trì không quá 2 năm.
..........
Ely tỉnh dậy thì đã thấy mình nằm trong bệnh viện. vẻ mặt uể oải, tiều tuỵ......... Ren bước vào cố gắng lấy lại sự bình tĩnh.
- E....sao em lại ở đây????
Ren cố gượng cười........ - Bác sĩ nói em chỉ bị ngất do mệt mỏi vì ăn uống thiếu chất.
Ren không biết Ely đã biết bệnh tình của mình từ 2 tháng trước.
- Vậy à? vậy mình về anh nha.. bác sĩ không nói gì thêm phải không a?
- không....không có........nhưng em phải ở đây 1 thời gian đã.....
- Chẳng phải anh nói em chỉ bị ngất thôi sao phải ở lại làm gì, mình về đi........... Ely cố bước xún giường nhưng dường nhưg không còn chút sức lực....Ren bước tơi đở lấy nó.....
- anh đã nói là em phải ở lại 1 thời gian mà....nghe lời anh nhé.
- em muốn về..........Ely tỏ vẻ tức tối, nó sợ Ren biết được bệnh của nó.
- Ely à? em sao thế? anh đã nói bác sĩ nói như thế mà????
- Có phải....a đã biết được điều gì rồi đúng không?
Ren bất ngờ..........
- E.......... em biết gì sao?
Ely cúi mặt, nó khóc.........
- Có phải bác sĩ nói với anh về bệnh của em rồi đúng không?
- Ely à........
- anh biết, đúng không?
- em biết từ lâu rồi à.......... Sao... sao ngay từ đầu em không nói với a? Sao em lại giấu a????
- Sao chứ? sao em phải nói với a? anh thì làm được gì? anh sẽ giúp được gì? mình có liên quan gì nhau? anh không cần phải thương hại e, không cần đâu........ anh về đi, về đi... Ely quát to, nó mất bình tĩnh...........
Ren ôm lấy nó.........
- ngốc, em ngốc lắm.... thì ra em luôn lãng tránh anh là vì như thế đúng không? em ngốc lắm, em biết không?
Nó ôm mặt khóc...........
- em không mún anh thương hại e, anh hỉu không? anh đừng giả dối như thế nữa.
- Đừng nói nữa.... anh sẽ ở đây cho tới khi bệnh em khỏi hẳn..
- Sẽ không khỏi nữa..... anh đừng gạt e, bệnh của em duy trì không quá 2 năm,không có chuyện khỏi đâu........... nó khóc lớn hơn.
- anh tin rằng sẽ có kì tích????
- Kì tích trong mơ à, bệnh ung thư đó.........là ung thư di căn, em sẽ không khỏi bệnh, sẽ không khỏi được.
- anh nói rồi, dù bất cứ chuyện gì xảy ra anh vẫn sẽ ở bên e, anh yêu e........ đồ ngốc...... Giọt nước mắt của Ren rơi trên gương mặt nó. Nó ngước lên nhìn Ren. Nó thấy lòng mình chợt đau nhói........
Nó thì thầm........
- anh khóc đấy à?
- Ừ. Vì sự ngốc nghếch của em
làm anh phải rơi nước mắt.
- Có thật anh sẽ luôn ở bên em dù có chuyện gì xảy ra không?
- anh hứa sẽ luôn ở bên e,......... dù thế nào anh cũng yêu e.......
Ely mỉm cười đầy hạnh phúc.. nó ôm chặt lấy Ren hơn.....
Ngày lại ngày trôi qua, Ely trông khoẻ khoắn hơn nhiều. Ren lun ở bên cạnh nó mỗi lúc. Ely dường như cũng đã trở lại là cô bé vui vẻ của trước kia. Nó không cảm thấy cô đơn và lạnh lẽo nữa vì bên cạnh đã có người nó yêu thương nhất là Ren. Ngày ngày trôi qua rất vui vẻ và hạnh phúc. Tuy nhiên, căn bệnh đó không phải là đã khỏi hẳn.
........
- Chào nhóc. Trông em khoẻ hơn nhìu rồi nhỉ. anh trai này cũng yên tâm lắm.Tom mỉm cười.
Tom rất thường xuyên đến thăm Ely. Ely giờ như 1 người em gái đối với Tom.
- em cũng sắp xuất viện rồi ạ.....
- Ùm, hôm nay anh đến đây là để tạm biệt Ren và e, anh phải về Mỹ.
- Mau vậy. Ren bất ngờ..
- Ùm, chắc khoảng năm sau anh lại về.
Ely buồn bã.... - Nhớ anh trai chết mất.... hichic.... nó nhõng nhẽo.
Tom véo mũi nó.
- Chẳng phải đã có Ren rồi sao, năm sau anh sẽ lại về mà. em phải sống khoẻ đó, ăn uống cho tốt vào nha. Ráng lành bệnh nhé. anh trai cũng nhớ nhớ em gái lắm. Tom mỉm cười. anh dang hai tay ôm lấy cô em gái bé bỏng. Rồi quay sang ôm tạm biệt Ren.
- em cũng phải chăm sóc cho Ely thật tốt đó, không được làm cô ấy buồn nữa.
- em biết rồi. Năm sau anh lại trở về với tụi em nhé.
- Ừ. Chắc chắn rồi....
Lina đứng ngập ngừng ngoài cữa, 1 lúc sau mới bước vào trong.
- Vì bận nhiều việc quá nên đến hôm nay tôi mới đến thăm cô được.Trông cô hôm nay khoẻ nhiều rồi nhỉ?
Ely hơi bất ngờ vì Lina đến thăm nó.
- Vâng,tôi khoẻ nhiều rồi.
- Hai em cứ nói chuyện, anh và Tom ra ngoài nhé. hai người bước đi.
...........
- Tôi xin lỗi vì hôm đó tôi hơi quá lời với cô.
- Ko sao, tôi cũng thế mà. Chị cũng chỉ vì quan tâm Ren nên mới như thế.
Lina mỉm cười.
- ELy à, cô là một cô gái tốt. Giờ thì tôi mới hiểu vì sao Ren yêu cô say đắm như vậy.
Ely mỉm cười. - Chị cũng thế mà. Chị cũng rất tốt.
- Nhưng tôi không giỏi bằng cô, biết chịu đựng, hi sinh cho người mình yêu. Tôi mãi mãi chắc cũng không được như cô.
- Chị đánh giá cao em quá ạ. Nó mỉm cười...
Lina và nó nc với nhau khá lâu, hai người nc rất vui vẻ. Từ lúc nào Lina cũng như 1 người bạn thân thiết của Ely.
Ely đã xuất viện, nó dọn đến ở cùng với Ren.
Ngày ngày trôi qua cả hai sống cùng nhau rất hạnh phúc, cùng ăn, cùng ngủ, sáng mở mắt ra được nhìn thấy nhau, tối đến lại cùng ngắm sao, cùng trò chuyện tâm sự. Ely cảm thấy như mình chẳng còn ước mơ nào hơn thế nữa.
Ngày qua tháng lại........... thấp thoáng cũng gần 1 năm
..
Có những lúc căn bệnh ấy hành hạ Ely mệt nhoài.......... Ren rất đau lòng anh chẳng biết mình nên làm gì. Mỗi lần đến bệnh viện kiểm tra bệnh cho ELy. Ren lúc nào cũng hồi hợp lo sợ..........
Tối hôm đó....
- Sao hôm nay thật đẹp anh nhỉ?
- Ừ.
- Rồi sẽ có một ngày, em như ngôi sao đó. đúng không a?
- em nói gì thế.
Nó cười. - em cũng chẳng biết mình sống được bao lâu nữa...........
Ren nhìn nó. - Đừng nói như thế, được không
- Nhưng chuyện đó sớm muộn thôi mà.
- anh nói em đừng nói nữa mà. Ren tỏ vẻ tức tối.
-.......
- Mình cưới nhau đi..
Ely bất ngờ, nó nhìn Ren.rồi bật cười.
- anh điên sao?
Ren ngắt lời.
- em sẽ sống mà. Mình cưới nhau nhé e.
- Neu' anh cưới em anh sẽ là thằng ngốc. em không sống được quá 1 năm nữa. anh không pik điều đó sao?
- Vậy anh chấp nhận làm thằng ngốc. anh rất yêu e. anh mặc kệ tất cả mọi thứ. anh mặc kệ sau này sẽ ra sau anh chỉ biết rằng mình rất yêu e. Mãi mãi là như thế. Làm vợ anh nhé, có được không?
Nó bắt đầu rơi nước mắt.
Ren đặt lên môi nó 1 nụ hôn đầy ngột ngào.
- Lấy anh nhé.
Nó gật gật.......
Ren mỉm cười ôm nó vào lòng.
...........
Nửa tháng sau lễ cưới diễn ra..... ngày hôm đó thật náo nhiệt, ai ai cũng rất vui vẻ,có rất nhiều bạn bè của Ren và Ely cùng đến tham dự........ Tom cũng từ Mỹ bay về khi nhận được thiệp cưới và có cả Lina.
Ely đã trở thành vợ của Ren. Hai người rất hạnh phúc. Niềm hạnh phúc không có gì sánh bằng.
.........
Với sự chăm sóc tận tuỵ của Ren và sự lạc quan của Ely, nó được sống vui vẻ từng ngày. Nên bệnh tình duy trì được đến 2 năm sau...........
.......
- Sao hôm nay nhiều
quá nhưng chúng không lấp lánh như mọi hôm anh nhỉ?
- Ừ.
- Những ngày em còn sống cũng không còn bao lâu nữa.
- Sao lúc nào em cũng như thế...........
-......Ely mỉm cười...
-. Giá mà người bệnh là anh, giá mà anh có thể cam chịu thay em.
- Ren à, anh đừng vậy mà. đối với em bao nhiêu đó là quá đủ, được làm vợ a, được sống cùng anh mỗi ngày đó là niềm hạnh phúc mà cả nằm mơ em cũng không ngờ tới......... em cảm thấy như vậy là rất đủ rồi anh à.
Ely đâu biết Ren đang rất đau vì những lời nó nói.
- Ely à.......
- Sao ạ?
- Cám ơn em......
Nó cười.........
- Cám ơn em đã đến bên cuộc đời anh, cảm ơn vì đã cho anh gặp em và yêu em.
- Sao lại nói thế chứ?
-Từ nay mình đừng ngắm sao nữa được không?
- Vì sao?
- Vì khi ngắm sao em hay nói những lời khiến anh phải sợ, em biết không?
- Nhưng em thích ngắm sao thôi....... có gì phải sợ?
- anh sợ mất em? Sẽ không ngắm sao nữa, mình ngắm biển nhé.
- Biển à? cũng hay đấy. Nhưng sao lại mún em ngắm biển.
- Vì biển bao la và rộng lớn. Nó giống như tình yêu của anh dành cho em.
- Nhưng khi nào em mới được ngắm biển.
- Bây giờ.
- Bây giờ sao?
Thế là cả hai cùng nhau ra biển.
- anh nói đúng. Biển rất đẹp. Nhưng em vẫn nhìn thấy những ngôi sao....
Ren không nói gì.........
Nó đờ đẩn nhìn những con sóng đang ập vào bờ.... Nó ngước lên nhìn Ren. Đôi mắt đen lay láy đang rưng rưng.
- anh pik không? Em chỉ mún nhìn thấy anh cười.
- Vậy sao? Nhưng anh chẳng mún cười chút nào.
- Không được. anh phải cười.
- Em kì lạ thật.
- Anh có yêu em không?
- Hỏi lạ vậy, đương nhiên là anh yêu em, rất yêu em....
- Vậy hứa với em, phải sống thật hạnh phúc, phải luôn luôn tươi cười. Vì lúc anh cười là lúc em yên tâm và hạnh phúc nhất. Nào, cười lên đi........ cười lên đi mà.
Làm sao Ren có thể cười vào lúc này được, Ely đâu biết rằng nó càng làm như thế càng làm REn đau đớn hơn.
Cả hai im lặng, họ cùng nhìn ra phía biển khơi........ Những con sóng vỗ vào bờ ngày càng mạnh mẽ........... Họ ngồi ở đó cả đêm......... Cho đến khi bình minh hé dạng cũng là lúc hơi thở của Ely dần trút xuống. Đôi tay nhẹ nhàng rớt xuống khỏi tay Ren. anh biết rõ điều gì đang xảy ra.
- Ely à, trời sáng rồi, em còn ngủ được sao? em đừng ngủ nữa, dậy đi mà.... Ely.... Ely à.
Ren ôm chặt lấy Ely hơn....
Ren nhìn nó, anh cười trong nước mắt.
- Anh hứa, anh sẽ sống thật tốt để em được yên tâm và hạnh phúc. Anh hứa mà. Ely, anh yêu em.....
Từ đó về sau ngày nào Ren cũng nhìn lên bầu trời đầy sao kia thì thầm điều gì đó và mỉm cười...... Giống như mỗi ngày đều được nhìn thấy Ely.
The end....